Hôm nay là sinh nhật lần thứ 30 của Nhật Minh, chúng tôi rủ nhau đi họp mặt, trò chuyện, và cùng nhau rút ra được vài điều:
1. Trưởng thành
Trong bất kì giai đoạn nào của cuộc đời, chúng ta đều là những “lính mới”.
30 tuổi, cái lứa tuổi mà bọn trẻ thường gọi bằng cô, bằng chú. Là cái lứa tuổi mà những cô cậu sinh viên ngưỡng mộ vì đủ chững chạc, trưởng thành.
Nhưng chỉ có chúng tôi mới tự hiểu được, trên vai lại gánh thêm nhiều trách nhiệm hơn nữa.
Tốc độ trưởng thành của một người, phụ thuộc rất nhiều vào những gì anh ta đã trải qua. Người càng giàu kinh nghiệm sống, tức nghĩa con đường họ đi cũng càng khó khăn.
Do đó, hãy cứ sống hết mình và đầy nhiệt huyết khi còn trẻ, đừng ngại thử, đừng tự giam mình trong một “cái giếng” nhỏ bé.
2. Ước mơ
Ước mơ của trẻ con thì vô vàn: làm bác sĩ, kĩ sư, cô giáo, làm diễn viên, người nổi tiếng… hoặc thậm chí là biết bay, có thể đi lên các hành tinh khác…
Còn ước mơ của người trưởng thành thường chỉ tập trung nhiều nhất vào một điều:
“Có nhiều tiền mà không cần đi làm.”
Theo sự gia tăng của tuổi tác, ước mơ sẽ ngày càng trở nên thiết thực và gắn liền với cuộc sống nhiều hơn.
Cũng phải, ngay cả Tết mọi người còn không ham thích như khi còn nhỏ, nói gì đến những ước mơ. Chuyện cơm, áo, gạo, tiền khiến con người ta mơ ước thực tế hơn cũng là chuyện bình thường.
3. Sự nghiệp
Một người đến 30 tuổi, nhất định phải hiểu rõ về thế giới và bản thân mình. Lúc đối mặt với thế giới, cũng cần có một thái độ và nguyên tắc chuẩn mực riêng.
Chẳng hạn, người thế nào thì đáng để kết giao? Người thế nào thì nên cách càng xa càng tốt? Hoặc hiểu rõ bản thân muốn gì, cần một cuộc sống như thế nào?
Đến 30 tuổi mà vẫn chưa có nhà, sự nghiệp không có gì nổi bật, như vậy có phải là biểu hiện của kẻ thất bại hay không?
Tôi không biết người xung quanh sẽ đàm tiếu bạn thế nào? Nhưng tôi chắc chắn trả lời rằng: “Không phải!”
Điểm xuất phát cũng như không gian phát triển của mỗi người đều khác nhau, đừng nên vì định kiến có sẵn mà tự “gán tội danh” vô dụng cho chính mình như thế. Nhưng đồng thời, bạn cũng cần nên tự nhắc nhở mình, phải cố gắng hơn gấp nhiều lần lúc trước.
Bởi vì khi bạn càng lớn tuổi, càng có ít sự lựa chọn hơn.
Hơn nữa, sau 30 tuổi, tấm thẻ thông hành tốt nhất không phải tuổi tác, mà là “hiện kim”.
“Hiện kim” thì mọi người đều biết, ý chỉ “tiền mặt”. Ngoài ra, nếu nhìn từ góc độ khác, “hiện kim” còn đại biểu cho giá trị con người.
Nếu bạn không có nhiều tiền, thì nhất định phải phấn đấu sao cho giá trị con người bạn phải ngày càng tăng.
Nên nhớ, hãy nỗ lực hết mình, đừng bỏ lỡ bất cứ phút giây nào. Có nhiều “cái khổ”, “nếm” thử trước càng sớm càng tốt. Đừng lựa chọn an nhàn khi còn trẻ.
4. Bạn bè
Trước đây, tôi có một người bạn cùng phòng kí túc xá, hai đứa rất thân. Nhưng sau khi ra trường thì không còn liên lạc với nhau nữa, dù cả hai không có bất cứ mâu thuẫn gì.
Trẻ nhỏ giận nhau thì nghỉ chơi ra mặt, còn mối quan hệ giữa người lớn chỉ thường kết thúc trong âm thầm, không cần tạm biệt, nhưng sau này sẽ không gặp lại nữa.
Tôi nhớ trong phim hoạt hình “Spirited Away” có một câu nói thế này:
“Cuộc sống là một chuyến tàu đi về mộ. Trên đường đi sẽ có rất nhiều điểm dừng. Thật khó để ai đó có thể cùng bạn đi hết con đường. Nhưng khi người đi cùng bạn muốn xuống tàu, dù bạn có không nỡ đi nữa, cũng nên biết ơn vì những khoảnh khắc họ ở bên, sau đó vẫy tay chào tạm biệt.”
Nhìn thoáng một chút, nghĩ xa ra, bởi vì trưởng thành chính là con đường đi của một người. Ai xứng đáng kết giao thì giữ, những người đã đi rồi thì không cần lưu luyến. Mỗi người đều có cuộc sống riêng và đều đang trải nghiệm hành trình đó trên con đường của riêng mình.
Nhiều người nói rằng: Giao tiếp của người lớn mang chủ nghĩa thực dụng, nhiều hơn phần “giả”, mà ít đi phần chân thực.
Khi đối mặt với điều này, bạn cần có một tư duy độc lập, suy nghĩ sáng suốt để đưa ra hành động, quyết định chính xác nhất.
5. Tình yêu
Dù 30 tuổi chưa kết hôn cũng không sao. Bạn không nên sợ trễ, chỉ nên sợ lấy nhầm người.
Thế giới có gần 8 tỷ người, việc tìm ra một nửa kia chân thành và phù hợp với mình là điều không dễ, nên có kết hôn muộn tí cũng không sao.
Khi chưa gặp được người phù hợp, sống một mình cũng rất tốt. Bạn là chính bạn, bạn mạnh mẽ, độc lập.
Chờ đến khi gặp được định mệnh đời mình rồi, nghĩ đến kết hôn, mới khiến người ta thực sự hạnh phúc.
Hi vọng mỗi người đều có thể tìm được tình yêu chân thực của đời mình.
6. Gia đình
Dù bạn bao nhiêu tuổi đi nữa, đối với cha mẹ, bạn vẫn chỉ là một đứa trẻ.
“Khi bố mẹ còn sống, bạn sẽ nhận ra giá trị cuộc sống. Nhưng khi bố mẹ rời đi, bạn sẽ biết rằng cuộc sống rất ngắn ngủi.”
Lần đầu tiên tôi đọc được câu này, cũng là khi tôi còn ngồi trong phòng học bài, còn mẹ đang bận rộn nấu cơm trong bếp. Ngay lúc đó, tôi bỗng dưng thấy mình thật sự may mắn!
Tôi của tuổi trẻ, thường nghĩ tại sao ba mẹ hay “giận cá chém thớt”, bực bội bên ngoài rồi về nhà cáu gắt với mình?
Tôi của bây giờ, là cha của hai đứa con, cũng đã hiểu được thế nào là trách nhiệm, là cuộc sống.
Người làm cha, làm mẹ chưa bao giờ là điều dễ dàng. Khi họ lớn tuổi rồi, có thể sẽ quên trước quên sau, có thể sẽ hay gặn hỏi nhiều lần, nhưng chúng ta cũng nên bao dung cho họ. Bởi vì sinh mệnh bạn có được này, là nhờ cha mẹ ban cho.
7. Đời người
Có một số người, bạn nhìn thấy anh ta nghèo nàn, khốn khó. Nhưng chỉ sau vài năm gặp lại, người đã trở nên khác hẳn, vừa sang trọng vừa giàu có.
Cũng có vài người, sống xa hoa, sang chảnh đó. Nhưng phút chốc bỗng rơi xuống vũng bùn.
Cuộc sống thăng trầm và đầy rẫy những biến số. Bạn có thể tự hào về thành tích vẻ vang trong quá khứ, nhưng không nên ngủ quên trên chiến thắng.
Nếu không tiếp tục cố gắng, con đường bạn đi sẽ bị lệch hướng. Và bạn, lại phải trở về bến cũ bắt đầu lại từ đầu.